Súng carbine M4

M4, cạc bin, cỡ đạn 5.56mm
M4 Carbine
LoạiSúng trường tấn công
Súng cạc-bin
Nơi chế tạo
  •  Hoa Kỳ
  • Lược sử hoạt động
    Phục vụ1994–nay
    Sử dụng bởiXem Các quốc gia sử dụng
    Trận
    Lược sử chế tạo
    Năm thiết kế1984–93
    Nhà sản xuấtColt's Manufacturing Company
    FN Herstal
    Remington Arms
    Giá thành700 đô la (giá trung bình) vào 2012
    647 đô la mỗi khẩu vào 2015
    Giai đoạn sản xuất1987 – nay
    Số lượng chế tạo500,000 khẩu
    Các biến thểXem Các biến thể
    Thông số
    Khối lượng2.92 kg (khi không có đạn)
    3.52 kg (được nạp băng đạn 30 viên và dây đeo)
    Chiều dài838 mm (báng mở)
    756 mm (báng rút gọn)
    Độ dài nòng368 mm

    Đạn5.56×45mm NATO
    Cỡ đạn5.56 mm
    Cơ cấu hoạt độngTrích khí, khóa nòng đóng, khóa nòng xoay, Stoner expanding gas
    Tốc độ bắn700-970 phát/phút
    Sơ tốc đầu nòng910 m/s (loại đạn M855A1)
    880 m/s (loại đạn M855)
    910 m/s (loại đạn M193)
    Tầm bắn hiệu quả500 m - 600 m
    Tầm bắn xa nhất3,600 m
    Chế độ nạpBăng đạn STANAG tháo rời 30 viên
    Ngắm bắnĐiểm ruồi hoặc các loại ống ngắm

    Súng trường M4 Carbin là loại súng trường cạc bin chọn chế độ bắn, nạp đạn bằng khí nén, dùng cỡ đạn 5,56x45 mm NATO được phát triển bởi Hoa Kỳ trong những năm 1980. Nó là phiên bản rút gọn của súng trường tấn công M16A2.

    M4 được Quân đội Hoa Kỳ (United States Armed Forces) sử dụng rộng rãi, nhằm thay thế phần lớn súng trường M16 trong Lục quân Hoa Kỳ (United States Army) (bắt đầu từ năm 2010) và các đơn vị chiến đấu của Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ (USMC) (bắt đầu từ năm 2016) làm vũ khí bộ binh chính[1][2] và súng trường tiêu chuẩn. M4 đã được hơn 60 quốc gia trên toàn thế giới sử dụng và được định nghĩa là "một trong những loại súng nổi bật của thế kỷ 21".

    M4 là loại súng có thể lựa chọn cách bắn từ bán tự động đến 3 viên một (giống như M16A2), trong khi M4A1 có cơ chế hoàn toàn tự động thay thế cho cách bắn 3 viên một. Là một dòng súng có khả năng tùy biến cao, các loại súng trong dòng M4 Carbine có khả năng gắn được thêm các phụ tùng khác để gia tăng sức chiến đấu. Ví dụ như M4A1 có thể gắn thêm ống phóng lựu M203 để trở thành loại súng trường tấn công có khả năng bắn lựu đạn M4A1/M203 (có thể hiểu là M4A1 gắn M203).

    Vào tháng 4 năm 2022, Quân đội Hoa Kỳ đã chọn súng trường XM7, một biến thể của SIG MCX Spear, là vũ khí chiến thắng trong chương trình Vũ khí tiểu đội thế hệ tiếp theo (NGSW - Next generation squad weapon) để thay thế M16/M4.[3]

    Lịch sử

    Sự phát triển của M4

    Sau khi quân đội áp dụng Armalite AR-15 làm súng trường M16, các biến thể carbine cũng được sử dụng cho các nhiệm vụ ở cự ly gần, trong số đó đầu tiên là dòng vũ khí CAR-15, được sử dụng trong Chiến tranh Việt Nam. Tuy nhiên, những khẩu súng trường này có vấn đề về thiết kế, vì chiều dài nòng súng giảm một nửa xuống còn 10 inch (25 cm), làm đảo lộn đường đạn, làm giảm tầm bắn và độ chính xác của nó, đồng thời dẫn đến ảnh hưởng bởi tia lửa và tiếng nổ ở đầu nòng, nghĩa là nó phải trang bị chụp tia lửa đầu nòng cỡ lớn.

    Năm 1982, Chính phủ Hoa Kỳ yêu cầu công ty Colt chế tạo phiên bản carbine của M16A2. Vào thời điểm đó, Colt M16A2 là Colt 645, còn được gọi là M16A1E1. Cuối năm đó, Bộ Tư lệnh đạn dược hóa học Quân đội Hoa Kỳ (Tiếng anh: U.S. Army Armament Munitions Chemical Command) đã giúp Colt phát triển một biến thể mới của XM177E2, và Quân đội Hoa Kỳ đã đổi tên XM177E2 thành XM4 Carbine, đặt tên này là phiên bản kế thừa của M3 carbine. Khẩu carbine sử dụng buồng đạn trên và dưới giống như M16A1, và bắn loại đạn M855 cùng với loại đạn cũ hơn là M193. Năm 1983, Sư đoàn bộ binh 9 yêu cầu Chương trình phản ứng nhanh (Quick Reaction Program - QRP) cho súng carbine 5,56mm để thay thế súng carbine M1 và súng tiểu liên M3 đang được sử dụng. XM4 đã được thử nghiệm bởi Trung tâm Nghiên cứu và Phát triển Vũ khí của Quân đội (Army's Armament Research and Development Center - ARDC) vào tháng 6 năm 1983. Sau đó, khẩu súng này được cải tiến linh kiện và rãnh nòng súng trường 1 vòng 7 inch (180 mm). ARDC khuyến nghị bổ sung tính tương thích với súng trường M16A2, cũng như kéo dài nòng súng lên 14,5 inch (370 mm). Vào tháng 1 năm 1984, Quân đội Hoa Kỳ đã sửa đổi QRP và một tháng sau, họ chính thức phê duyệt việc phát triển loại súng carbine mới.

    Vào tháng 6 năm 1985, Picatinny Arsenal đã được ký hợp đồng sản xuất 40 nguyên mẫu của XM4. Ban đầu là một chương trình chung giữa Quân đội và Thủy quân lục chiến, vào năm 1986 Quân đội đã rút tiền tài trợ. XM4 được hoàn thiện vào năm 1987 và Thủy quân lục chiến đã áp dụng 892 cho năm tài chính đó, với tên gọi "carbine, 5,56mm, M4". Nhờ kinh nghiệm từ Chiến tranh vùng Vịnh năm 1991. Quân đội đã trao cho Colt những hợp đồng sản xuất đầu tiên về súng carbine M4 vào tháng 5 và tháng 7 năm 1993, và súng carbine M4A1 cho các nhà điều hành Bộ Chỉ huy Tác chiến Đặc biệt Hoa Kỳ (SOCOM) vào tháng 2 năm 1994.

    Sự quan tâm đến súng carbine M4 tăng nhanh sau Trận Mogadishu (1993), trong đó Rangers phàn nàn rằng súng trường M16 của họ "khó sử dụng", trong khi các thành viên của Lực lượng Delta trong cùng trận chiến, được trang bị CAR-15, không có phàn nàn nào như vậy. Khẩu carbine M4 lần đầu tiên được sử dụng trong tay quân đội Hoa Kỳ được triển khai tới Kosovo vào năm 1999 để hỗ trợ Lực lượng Kosovo do NATO lãnh đạo. Sau đó, nó được lực lượng Hoa Kỳ sử dụng nhiều trong cuộc chiến chống khủng bố, bao gồm cả trong Chiến dịch Tự do Bền vữngChiến tranh Iraq. Trong Quân đội, M4 đã thay thế phần lớn M16A2 làm vũ khí chính của quân nhân được triển khai tiền phương vào năm 2005.[4] M4 carbine cũng thay thế hầu hết các loại súng tiểu liên và súng ngắn tiêu chuẩn trong quân đội Hoa Kỳ,[4] nó bắn nhiều hơn loại đạn súng trường mang lại hiệu quả ngăn chặn kẻ địch vượt trội và có khả năng xuyên thủng áo giáp hiện đại tốt hơn.

    Năm 2007, USMC đã ra lệnh cho các sĩ quan của mình (cấp trung tá ) và các hạ sĩ quan mang theo súng carbine M4 thay vì súng ngắn M9.[5] Điều này phù hợp với học thuyết của Thủy quân lục chiến, "Mỗi lính thủy đánh bộ đều là một tay súng trường". Tuy nhiên, Thủy quân lục chiến đã chọn M16A4 thay vì M4 làm súng trường bộ binh tiêu chuẩn. Quân đoàn Hải quân Hoa Kỳ E5 trở xuống cũng được cấp M4 thay vì M9.[6] Trong khi các tay súng thông thường trong Thủy quân lục chiến được trang bị M16A4, thì M4 được quân đội bố trí ở những vị trí mà một khẩu súng trường dài sẽ quá cồng kềnh, bao gồm cả người điều khiển phương tiện, nhóm chiến đấu (fireteam) và chỉ huy tiểu đội. Tính đến năm 2013, Thủy quân lục chiến Hoa Kỳ có 80.000 khẩu súng carbine M4 trong kho của họ.[7][8]

    Đến tháng 7 năm 2015, các chỉ huy lớn của Thủy quân lục chiến đã tán thành việc chuyển sang M4 thay vì M16A4 làm súng trường bộ binh tiêu chuẩn, giống như Quân đội đã làm. Điều này là do trọng lượng nhẹ hơn, chiều dài nhỏ gọn và khả năng giải quyết các tình huống chiến đấu hiện đại chủ yếu xảy ra trong phạm vi gần; nếu một tiểu đội cần giao chiến ở tầm xa hơn, Súng trường tự động bộ binh M27 có thể được sử dụng làm súng trường thiện xạ. Việc phê duyệt thay đổi sẽ chuyển M16 sang hỗ trợ nhân sự, trong khi các kho vũ khí đã có 17.000 khẩu M4 trong kho cần thiết để trang bị cho tất cả lính bộ binh cần một khẩu.[9] Vào tháng 10 năm 2015, Tư lệnh Robert Neller chính thức chấp thuận việc biến M4 carbine trở thành vũ khí chính cho tất cả các tiểu đoàn bộ binh, lực lượng an ninh và các trường học hỗ trợ trong USMC. Việc chuyển đổi sẽ được hoàn thành trước tháng 9 năm 2016.[10] Vào tháng 12 năm 2017, Thủy quân lục chiến tiết lộ quyết định trang bị cho mỗi Thủy quân lục chiến trong đội bộ binh khẩu M27, trong khi khẩu M4 sẽ được giữ lại cho các cấp lãnh đạo ở cấp trung đội trở lên.[11] MARSOC cũng giữ lại M4, vì nòng ngắn hơn của nó phù hợp hơn với cách chúng hoạt động trong không gian hạn chế.[12]

    Cải tiến M4

    Năm 2009, Quân đội Mỹ nắm toàn quyền sở hữu thiết kế M4. Điều này cho phép các công ty khác ngoài Colt cạnh tranh với các thiết kế M4 của riêng họ. Quân đội đã lên kế hoạch thực hiện yêu cầu cuối cùng về M4 vào năm 2010. Vào tháng 10 năm 2009, các quan chức vũ khí của Quân đội đã đề xuất một loạt thay đổi đối với M4 lên Quốc hội. Những thay đổi được yêu cầu bao gồm một bộ đếm điện tử ghi lại số phát bắn, một "nòng súng SOCOM" nặng hơn và có thể thay thế hệ thống Stoner expanding gas bằng hệ thống trích khí.[13][14] "Nòng súng SOCOM" nặng hơn lần đầu tiên được cấp cho những binh lính thuộc lực lượng đặc biệt vào đầu những năm 2000 để cho phép hỏa lực liên thanh được duy trì lâu hơn trong một số cuộc tập trận hành động, mặc dù bản thân SOCOM cuối cùng sẽ quay trở lại loại nòng "government profile" tiêu chuẩn trong các chương trình cải tiến M4 tiếp theo của nó.[15]

    Tuy nhiên, lợi ích của những thay đổi này đã được cả cộng đồng vũ khí quân sự và dân sự xem xét kỹ lưỡng.[16] Theo một bản PDF nêu chi tiết về kế hoạch cải tiến M4 Carbine do PEO Soldier phát hành, hệ thống trích khí trực tiếp (direct impingement system) sẽ chỉ được thay thế sau khi thực hiện đánh giá so sánh hệ thống pít-tông khí thương mại để tìm ra và sử dụng hệ thống tốt nhất hiện có để cải tiến M4A1 của Quân đội Hoa Kỳ.[17]

    Vào tháng 9 năm 2010, Quân đội thông báo sẽ mua 12.000 khẩu M4A1 từ Colt Firearms vào cuối năm 2010 và sẽ đặt mua thêm 25.000 khẩu M4A1 vào đầu năm 2011. Ngoài ra, bộ phận dịch vụ có kế hoạch mua 12.000 bộ chuyển đổi M4A1 vào đầu năm 2011 và mua thêm 65.000 cái nữa một năm sau đó. Cuối cùng, Quân đội sẽ nâng cấp tất cả các khẩu M4 của mình lên M4A1, mặc dù Thủy quân lục chiến phần lớn sẽ từ bỏ nỗ lực này.[18] Việc chuyển đổi M4 sang M4A1 trong Quân đội bắt đầu vào năm 2011, như một phần của Chương trình Cải tiến Sản phẩm (Product Improvement Program), bao gồm việc chuyển đổi 300.000 khẩu súng carbine M4 sang M4A1. Sư đoàn Không vận 101 bắt đầu trang bị những khẩu M4A1 mới được chế tạo vào năm 2012 và Sư đoàn bộ binh số 1 của Hoa Kỳ đã trở thành đơn vị đầu tiên chuyển đổi khẩu M4 của họ sang tiêu chuẩn M4A1 vào tháng 5 năm 2014. Các nâng cấp bao gồm nòng SOCOM nặng hơn để tản nhiệt tốt hơn khi duy trì bắn liên thanh, bộ cò súng (trigger group) bắn liên thanh có lực bóp cò ổn định hơn bộ cò súng bắn burst để mang lại độ chính xác bán tự động tốt hơn và cần gạt chọn chế độ bắn thuận cả hai tay để sử dụng dễ dàng hơn với người bắn thuận tay trái. Việc chuyển đổi M4 sang M4A1 tăng trọng lượng vũ khí từ 7,46 lb (3,38 kg) lên 7,74 lb (3,51 kg), tính cả điểm ruồi, tay cầm trước, băng đạn trống, và dây đeo. Tốn 240 USD cho mỗi khẩu súng trường cho mỗi lần nâng cấp, với tổng chi phí là 120 triệu USD cho nửa triệu chuyển đổi. Ba trăm lần chuyển đổi có thể được thực hiện mỗi ngày để trang bị cho một đội chiến đấu lữ đoàn mỗi tuần, với tất cả các chuyển đổi M4A1 sẽ được hoàn thành vào năm 2019.[19][20]

    Ngoài bộ dụng cụ nâng cấp, vào tháng 4 năm 2012, Quân đội Hoa Kỳ thông báo sẽ bắt đầu mua hơn 120.000 khẩu súng carbine M4A1 để bắt đầu trang bị lại các đơn vị tiền tuyến từ phiên bản M4 ban đầu sang phiên bản M4A1 mới. 24.000 khẩu đầu tiên sẽ được sản xuất bởi Remington Arms Company. Remington dự kiến ​​sản xuất M4A1 từ giữa năm 2013 đến giữa năm 2014.[21] Sau khi hoàn thành hợp đồng đó, Colt và Remington sẽ sản xuất thêm hơn 100.000 khẩu M4A1 cho Quân đội Hoa Kỳ. Vì Colt nỗ lực kiện Quân đội để buộc họ không sử dụng Remington để sản xuất M4, Quân đội đã thực hiện lại lời kêu gọi ban đầu về những chiếc M4A1 mới để tránh các vấn đề pháp lý từ Colt.[22] Vào ngày 16 tháng 11 năm 2012, sự phản đối của Colt về việc Remington nhận hợp đồng sản xuất M4A1 đã bị bác bỏ.[23] Thay vì trao lại hợp đồng cho Remington, Quân đội đã trao hợp đồng cung cấp 120.000 khẩu carbine M4A1 trị giá 77 triệu USD cho FN Herstal vào ngày 22 tháng 2 năm 2013.[24][25] Đơn hàng dự kiến ​​sẽ được hoàn thành vào năm 2018.[26]

    Những nỗ lực thay thế

    Các sản phẩm thay thế cho M4 chủ yếu tập trung vào hai yếu tố:cải thiện độ tin cậy và khả năng xuyên phá. Nỗ lực đầu tiên nhằm tìm kiếm sản phẩm thay thế cho M4 diễn ra vào năm 1986, với chương trình Súng trường chiến đấu nâng cao (Advanced Combat Rifle), trong đó có súng trường không vỏ đạn Heckler & Koch G11 và nhiều loại súng trường flechette (flechette rifles) khác nhau đã được thử nghiệm, nhưng điều này nhanh chóng bị loại bỏ vì những thiết kế này chủ yếu là nguyên mẫu, chứng tỏ chúng thiếu sự tin cậy. Vào những năm 1990, Chương trình phát triển vũ khí cá nhân tiên tiến (Objective Individual Combat Weapon) đã được tổ chức để tìm ra loại vũ khí thay thế cho M4. Hai thiết kế đã được sản xuất bởi Heckler & Koch: súng trường XM29 OICW trang bị súng phóng lựu thông minh nhưng bị hủy bỏ vào năm 2004 vì nó quá nặng, và súng trường XM8 bị hủy bỏ vào năm 2005 vì nó không mang lại những cải tiến đủ đáng kể so với M4.

    Heckler & Koch HK416 được giới thiệu vào năm 2005, kết hợp cùng buồng đạn dưới giống như M4A1, nhưng thay thế hệ thống trích khí trực tiếp bằng khóa nòng xoay, có thể so sánh với G36.[27] HK416 được lực lượng Navy SEAL, Lực lượng Delta và các lực lượng đặc biệt khác áp dụng. Năm 2010, nó được Thủy quân lục chiến sử dụng làm Súng trường tự động bộ binh M27.[28] Cùng năm đó, Rangers và Navy SEAL đã sử dụng FN SCAR, nhưng sau đó đã rút lại việc mua vì nó không phải là một cải tiến đủ đáng kể so với M4A1.

    Individual Carbine

    Quân đội Hoa Kỳ đã tổ chức một cuộc đấu thầu ngắn gọn vào năm 2011 với tên gọi Individual Carbine (tạm dịch: Carbin cá nhân), nhằm đưa ra các đề xuất tiềm năng về thay thế M4 Carbine, nhưng cuộc đấu thầu này đã bị hủy bỏ vào năm 2013 sau khi xác định rằng không có đơn vị tham gia nào đưa ra cải tiến phù hợp so với M4.

    Đối với cuộc thi Individual Carbine, Colt đã gửi thiết kế M4 Cải tiếng của họ, còn được gọi là Colt Advanced Piston Carbine (APC). Vũ khí này có nòng suppression-ready fluted, ​​nhẹ hơn và tản nhiệt tốt hơn so với các nòng M4 trước đây. Nó được tuyên bố là có độ chính xác "tốt hơn rõ rệt". Để cải thiện độ tin cậy, Colt đã sử dụng một piston liên kết khớp nối (ALP), giúp "giảm ứng suất vốn có trong hành trình piston bằng cách cho phép độ lệch và giãn nở nhiệt".[1] Trong các hệ thống vận hành trích khí ngắn truyền thống được thiết kế cho nền tảng AR, lực của pít-tông va vào bệ khóa nòng (bolt carrier) có thể đẩy bệ khóa nòng xuống dưới và va vào thành của buffer tube, dẫn đến mài mòn nhanh hơn và thậm chí là sứt mẻ kim loại. Điều này được gọi là carrier tilt. ALP cho phép thanh vận hành lắc lư để điều chỉnh áp suất hướng xuống trên khóa nòng và truyền lực thẳng về phía sau phù hợp với cụm lỗ khoan và bộ đệm, loại bỏ độ nghiêng của khung đỡ. Điều này làm giảm căng thẳng trên các bộ phận và giúp tăng độ chính xác.[2] Cuộc thi Individual Carbine đã bị hủy trước khi vũ khí chiến thắng được chọn.[3]

    Vũ khí Tiểu đội Thế hệ Tiếp theo

    SIG Sauer XM7, cỡ nòng 6.8×51mm (.277 in)

    Sau thất bại của chương trình Individual Carbine, Vũ khí Tiểu đội Thế hệ Tiếp theo (NGSW - Next generation squad weapon) đã được bắt đầu vào năm 2017. Chương trình này nhằm mục đích thay thế M4 Carbine và M249 SAW bằng những vũ khí bù đắp cho những thiếu sót nhận thấy của chúng khi chiến đấu ở tầm xa, cũng như giải quyết những lo ngại về tính hiệu quả của loại đạn 5,56x45mm truyền thống chống lại quân đội mặc áo giáp trong một cuộc xung đột tuơng lai hoặc gần đây. Để đạt được những mục tiêu này, tất cả vũ khí được gửi đến đều phải được trang bị cỡ nòng 6,8x51 mm mới. SIG Sauer, Textron Systems, FN Herstal, True Velocity (trước đây là Lonestar Future Weapons và General Dynamics) và PCP Strategic đã tham gia chương trình. Textron đã gửi một khẩu súng trường bắn đạn cased-telescoped (CT) cho chương trình; FN Herstal đã gửi lại HAMR IAR của họ với cỡ nòng 6,8mm; PCP Tactical đã gửi Desert Tech MDRx đã được sửa đổi; SIG Sauer đã gửi một biến thể MCX được thiết kế lại được gọi là MCX-SPEAR. Đầu năm 2022, chương trình kết thúc và SIG Sauer được tuyên bố là người chiến thắng. Dòng súng trường được nhập của họ được chỉ định là XM5 (sau này đổi thành XM7), và Súng máy cấp tiểu đội XM250.[6] Việc thử nghiệm hoạt động và đưa vào sử dụng được lên kế hoạch vào năm 2024.

    Các biến thể

    Đơn đặt hàng ban đầu của súng carbine M4 có tay cầm cố định và điểm ngắm ruồi phía sau tương tự như M16A2. Bộ buồng đạn phía trên phẳng với ray Picatinny đã được giới thiệu cùng với biến thể M4A1 vào năm 1994 và tất cả các đơn đặt hàng tiếp theo cho tất cả các biến thể M4 sẽ có một buồng đạn phía trên phẳng. Các biến thể của súng carbine do các nhà sản xuất khác nhau chế tạo cũng đang được phục vụ trong nhiều đơn vị lực lượng đặc biệt nước ngoài khác, chẳng hạn như Trung đoàn Không quân Đặc biệt Úc (SASR). Trong khi SASR sử dụng vũ khí có cùng kiểu dáng do Colt chế tạo để xuất khẩu (Colt sử dụng các mẫu khác nhau để phân tách vũ khí cho quân đội Hoa Kỳ và vũ khí cho mục đích thương mại/xuất khẩu), Trung đoàn Tác chiến Đường không Đặc biệt của Anh sử dụng một biến thể theo thiết kế cơ bản, là súng Colt Canada C8SFW.

    M4 MWS (Modular Weapon System) với các phụ kiện gồm súng phóng lựu M203, tay cầm RIS, tay xách co thể tháo rời/điểm ruồi tháo rời, hệ thống laser AN/PEQ-2, và các tùy chọn ống ngắm khác.

    M4 MWS (Modular Weapon System)

    Các loại súng carbine Colt Model 925 đã được thử nghiệm và trang bị với KAC M4 RAS theo ký hiệu M4E2, gắn hệ thống này vào các loại súng carbine hiện có mà không thay đổi ký hiệu. Sổ tay hướng dẫn thực địa của Quân đội Hoa Kỳ chỉ định cho Quân đội rằng việc thêm hệ thống ray (RAS) sẽ biến vũ khí thành M4 MWS hoặc hệ thống vũ khí mô-đun.

    M4A1

    M4A1 với quai xách
    M4A1 với ống ngắm quang học ACOG 4x32

    Carbine M4A1 là một biến thể hoàn toàn tự động của carbine M4 cơ bản. M4A1 được phát triển vào tháng 5 năm 1991 và được đưa vào sử dụng năm 1994; bắt đầu từ năm 2014, Quân đội Hoa Kỳ bắt đầu nâng cấp tất cả các khẩu M4 hiện có của mình lên tiêu chuẩn M4A1.[29] M4A1 là mẫu M4 đầu tiên có tay cầm có thể tháo rời. M4A1 có các chế độ bắn "S-1-F" (an toàn/bán tự động/liên thanh), trong khi M4 thì là "S-1-3" (an toàn/bán tự động/bắn 3 viên). M4A1 được hầu hết các đơn vị hoạt động đặc biệt của Hoa Kỳ sử dụng; và là súng trường phục vụ tiêu chuẩn của Quân đội Hoa Kỳ (bao gồm cả lực lượng thông thường). Nó có tầm bắn hiệu quả tối đa từ 500 đến 600 mét (550–660 yd).[30] Bộ cò súng liên thanh mang lại lực giữ cò ổn định hơn, dẫn đến độ chính xác cao hơn.[31] Theo Mark Westrom, chủ sở hữu của Công ty ArmaLite, việc bắn liên thanh trong việc xác định và loại bỏ địch trong phòng/tòa nhà (Tiếng anh: clearing rooms) tốt hơn là chế độ bắn burst.[32]

    Mk 18 CQBR

    M4A1 buồng đạn dưới với buồng đạn trên là Mk 18 Close Quarter Battle Receiver. Nòng súng dài 10.3 in (260 mm)

    Close Quarters Battle Receiver (CQBR) ban đầu là một trang bị của chương trình Special Operations Peculiar Modification (SOPMOD) nhằm tăng khả năng cơ động trong khoảng cách gần của M4A1 bằng cách kết hợp buồng đạn bên dưới (Tiếng anh: lower receiver) với buồng đạn phía trên (Tiếng anh: upper receiver) có nòng súng dài 10,3 inch (262 mm); với CQBR được trang bị, vũ khí sau đó sẽ được phân loại là Mk. 18 CQBR . Mk. 18 CQBR có thể được cấp dưới dạng một hệ thống vũ khí hoàn chỉnh độc lập cho quân lính SOCOM hoặc dưới dạng buồng đạn trên để lắp vào M4A1 của họ để mang lại sự linh hoạt hơn cho nhiệm vụ.[33]

    Mk 12 SPR

    Khẩu súng được lắp ráp bởi NWSC Crane Division, được gắn với buồng đạn dưới của M16A1.

    Chương trình SOPMOD cũng giới thiệu Special Purpose Receiver (SPR), buồng đạn trên với nòng súng dài 16 hoặc 18 inch (406 hoặc 457 mm) sẽ được kết hợp với buồng đạn dưới M4A1 để cho phép vũ khí hoạt động như một khẩu súng trường thiện xạ (Designated marksman rifle - DMR). Mặc dù ban đầu được dự định là buồng đạn dưới M4A1 giống như CQBR, SPR cuối cùng sẽ được tạo ra dưới dạng súng trường hoàn chỉnh độc lập được chỉ định là Mk. 12 Special Purpose Rifle, với một số thứ được lắp ráp từ buồng đạn dưới của M4A1.

    SOPMOD Block II

    Các khẩu M4A1 trang bị SOPMOD Block II được sử dụng bởi 2 người lính thuộc 75th Ranger Regiment đột kích trong đêm tại Helmand, Afghanistan, năm 2012

    SOPMOD Block II là một bộ sửa đổi triệt để hơn dành cho M4A1 cơ bản. Các thành phần của Block II được dần dần sử dụng, nhưng tính năng đặc biệt nhất là Daniel Defense Rail Interface System II (RIS II) dao động tự do, được ra mắt lần đầu tiên vào năm 2008. RIS II có sẵn với kích thước 9,5 inch cho Mk 18 Mod 1 hoặc 12,5 inch cho M4A1. Các thành phần khác của Block II bao gồm hệ thống ngắm laser là L3 Advanced Target Pointer Illuminator Aiming Laser (ATPIAL), hoặc AN/PEQ-15 cũng như các biến thể công suất cao LA5, và ống ngắm quang học ELCAN SpectreDR 1-4.

    Upper Receiver Group-Improved (URG-I)

    URG-I được một trong Mũ nồi xanh của 3rd SFG (A) sử dụng với băng đạn Magpul PMAG màu đen trong quá trình huấn luyện tại MCAGCC, Twentynine Palms, California vào năm 2019

    Upper Receiver Group-Improved (URG-I) là chương trình của Bộ chỉ huy hoạt động đặc biệt của quân đội Hoa Kỳ (USASOC) nhằm cải thiện hơn nữa độ bền và độ tin cậy của SOPMOD Block II bằng cách giới thiệu các cải tiến thành phần bổ sung. Được đưa vào sử dụng lần đầu tiên vào năm 2018, những cải tiến chính là ray dao động tự do Geissele Mark 16 nhẹ hơn kết hợp M-LOK làm phương pháp lắp và nòng súng Daniel Defense được rèn lạnh với kiểu dáng "government" nhẹ hơn cũng như một hệ thống trích khí trung bình. Mặc dù ban đầu là một chương trình của Quân đội, URG-I cũng đã được các thành phần khác của SOCOM sử dụng.

    GAU-5/A

    GAU-5/A Aircrew Self Defense Weapon (ASDW) là một khẩu M4 được sửa đổi của Không quân với nòng súng và ốp lót tay có thể tháo rời, tay cầm gập lại được, đầu ruồi có thể gập xuống để có thể đóng gói. Loại vũ khí này được cất trong ghế phóng của máy bay chiến đấu và nhằm mục đích cho phép phi hành đoàn bay ra khỏi khu vực nguy hiểm có thể tự vệ tốt hơn cho đến khi được giải cứu so với các loại súng ngắn hiện có. Các loại vũ khí này được đưa vào sử dụng vào năm 2018.[34] Điều gây nhầm lẫn là loại vũ khí này có cùng tên gọi với biến thể của CAR-15 của Không quân được đưa vào sử dụng từ năm 1966.[35]


    Các nhà sản xuất

    • Colt's Manufacturing Company, Mỹ
    • Remington Arms Company, Mỹ[36]
    • SME Ordnance, Malaysia[37]
    • Sarsilmaz, Thổ Nhĩ Kỳ[38]
    • United Defense Manufacturing Corporation, Philippines

    Các quốc gia sử dụng

    •  Hoa Kỳ
    •  Afghanistan: Các loại vũ khí Đặc công cũ của Quân lực Quốc gia Afghanistan được Taliban sử dụng .
    •  Israel
    •  Albania: Được sử dụng bởi Lực lượng Lục quân Albania năm 2015.
    •  Argentina: Được sử dụng bởi Quân đội Argentina, Hải quân Argentina và Hiến binh Quốc gia Argentina
    •  Úc: M4A1 (được chỉ định là M4A5 ), được sử dụng bởi Bộ Tư lệnh Tác chiến Đặc biệt, Thợ lặn rà phá và Nhóm Chiến thuật Cảnh sát.
    •  Bangladesh (Các lực lượng bán quân sự)
    •  Brasil: Được sử dụng bởi Cảnh sát dân sự, Cảnh sát quân sự bang Espirito Santo, Cảnh sát quân sự bang Rio de Janeiro, Cảnh sát liên bang Brasil và Lực lượng đặc biệt của quân đội Brasil, Hải quân Brasil.
    •  Canada: Các biến thể C8 do Colt Canada sản xuất được Quân đội Canada sử dụng
    •  Colombia: M4A1 là một phần của thương vụ bán quân sự cho nước ngoài năm 2008. Thêm nhiều khẩu M4/M4A1 được công bố sẽ được bán thông qua chương trình FMS trong năm 2017.
    •  Chile
    •  Đan Mạch
    •  Ai Cập (Lực lượng đặc biệt)
    •  Pháp: Được sử dụng bởi 1er RPIMa
    •  Hy Lạp
    •  Gruzia: Bushmaster M4 được thay thế bằng Colt M4 cho quân đội. Nhiều khẩu M4/M4A1 hơn được thông báo sẽ được bán thông qua chương trình FMS vào năm 2017. Sản xuất chung M4 giữa GruziaIsrael dựa trên "GI-4" ra mắt vào năm 2021
    •  Ấn Độ: M4A1 là một phần của Bán hàng quân sự nước ngoài năm 2008. M4A1 được sử dụng bởi Cảnh sát vũ trang Mizoram, PARA SF và Lực lượng Một của Cảnh sát Mumbai .
    •  Indonesia: Được sử dụng bởi những người điều hành Đội cảnh sát chống khủng bố của Biệt đội 88 . Cũng được sử dụng bởi Nhóm thợ lặn chiến thuật Komando Pasukan Katak (Kopaska) và Nhóm lực lượng đặc biệt Komando Pasukan Khusus (Kopassus).
    •  Iraq: Được quân đội Iraq sử dụng. Vũ khí chính của Lực lượng chống khủng bố quốc gia Iraq. Thêm nhiều khẩu M4/M4A1 được công bố sẽ được bán thông qua chương trình FMS trong năm 2017.
    •  Ý: Sử dụng bởi Lực lượng đặc biệt
    •  Jamaica
    •  Nhật Bản: M4A1 nằm trong gói Bán hàng quân sự nước ngoài năm 2008. Súng trường M4A1 SOPMOD đang được Nhóm Lực lượng Đặc biệt Nhật Bản sử dụng, nhưng được cho là đã bị JGSDF từ chối sau khi Ishiba bị bắt vì vi phạm luật xuất khẩu của Mỹ.
    •  Jordan: M4 được bán như một phần của gói Bán hàng quân sự nước ngoài năm 2007. Những chiếc M4 bổ sung được bán dưới dạng gói Bán hàng quân sự nước ngoài năm 2008. Thêm nhiều khẩu M4/M4A1 được công bố sẽ được bán thông qua chương trình FMS trong năm 2017.
    •  Kuwait
    •  Liban
    •  Malaysia
    •  México
    •  New Zealand: (SAS)
    •  Nga: FSB Alpha [39]
    •  Pakistan: Biến thể M4A1 được Lực lượng Đặc biệt của quân đội Pakistan sử dụng bên cạnh súng trường tiêu chuẩn POF G3P4 cho quân đội Pakistan — cũng được Đơn vị An ninh Đặc biệt (SSU) của Cảnh sát Sindh sử dụng. Thêm nhiều khẩu M4/M4A1 được công bố sẽ được bán thông qua chương trình FMS trong năm 2017.
    •  Nhà nước Palestine: Được sử dụng bởi Lực lượng an ninh Palestine.
    •  Peru
    •  Philippines
    •  Ba Lan: (Lực lượng đặc biệt)
    •  Đài Loan M4A1 Carbine
    •  Singapore: Được sử dụng bởi Đội biệt kích và Cảnh sát biển (chỉ Đội cảng và Đội tuần tra ven biển) của Lực lượng cảnh sát Singapore.
    •  Sri Lanka (Lực lượng đặc biệt)
    •  Hàn Quốc (Lực lượng Tuần duyên SSAT)
    •  Thái Lan: M4A1 được bán như một phần trong gói Bán hàng quân sự nước ngoài năm 2006.
    •  Thổ Nhĩ Kỳ (Lực lượng đặc biệt)
    •  Anh (Lực lượng đặc biệt)
    •  Myanmar
    •  Trung Quốc: Một biến thể do Norinco sản xuất là Norinco CQ . Biến thể carbine CQ-A được Sở cảnh sát Tứ Xuyên , đội SWAT Trùng Khánh và Đơn vị biệt kích báo tuyết sử dụng .
    • Việt Nam: Tự sản xuất M4 Carbine với tên là M-18

    Các quốc gia cũ từng sử dụng

    Tham khảo

    1. ^ a b “Federation of American Scientists (FAS). 3 November 2010” (PDF).
    2. ^ a b Schehl, Matthew L. (1 tháng 11 năm 2015). “Marine grunts react to switch from the M16 to the M4”. Marine Corps Times (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 22 tháng 5 năm 2024.
    3. ^ a b South, Todd (20 tháng 4 năm 2022). “Army chooses Sig Sauer to build its Next Generation Squad Weapon”. Army Times (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 22 tháng 5 năm 2024.
    4. ^ a b “Special Operations.Com”. web.archive.org. 25 tháng 10 năm 2008. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    5. ^ “Wayback Machine”. web.archive.org. 18 tháng 12 năm 2014. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024. Chú thích có tiêu đề chung (trợ giúp)
    6. ^ a b “Wayback Machine”. web.archive.org. 29 tháng 11 năm 2014. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024. Chú thích có tiêu đề chung (trợ giúp)
    7. ^ “M27 First Impressions | The Firearm Blog”. web.archive.org. 8 tháng 5 năm 2013. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    8. ^ “Corps exploring rifle upgrades | Military Times | militarytimes.com”. web.archive.org. 1 tháng 5 năm 2013. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    9. ^ “Marine brass endorses infantry plan to ditch M16 for M4”. web.archive.org. 30 tháng 7 năm 2015. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    10. ^ “Commandant approves M4 as standard weapon for Marine infantry”. web.archive.org. 27 tháng 10 năm 2015. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    11. ^ “M27s and 'Head-to-Toe' Gear Overhaul on the Way for Marine Grunts | Military.com”. web.archive.org. 7 tháng 1 năm 2018. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    12. ^ “Marine Raiders don't want any M27s”. web.archive.org. 24 tháng 2 năm 2018. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    13. ^ “Gas operated bolt and carrier system”.
    14. ^ “Major revamp possible for M4 carbine”.
    15. ^ “REQUEST FOR INFORMATION (RFI)/SOURCES SOUGHT – Upper Receiver Group – Improved (URG-I) Cold Hammer Forged (CHF) 11. 5" Carbine Length and 14. 5" Mid-Length Barrels”. govtribe.com (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    16. ^ “The Big M4 Myth: 'Fouling caused by the direct impingement gas system makes the M4/M4A1 Carbine unreliable.'”. DefenseReview.com (DR): An online tactical technology and military defense technology magazine with particular focus on the latest and greatest tactical firearms news (tactical gun news), tactical gear news and tactical shooting news. (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    17. ^ "Dual Path Strategy: M4 PIP"(PDF).
    18. ^ “Corps to pass on Army upgrades to M4 - Marine Corps News, news from Afghanistan - Marine Corps Times”. web.archive.org. 25 tháng 9 năm 2010. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    19. ^ “Beefier carbines en route to Soldiers | Article | The United States Army”. web.archive.org. 3 tháng 9 năm 2014. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    20. ^ “Army infantry beginning adoption of upgraded M4A1 carbines”. web.archive.org. 3 tháng 9 năm 2014. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    21. ^ “U.S. Army places order for 24,000 M4A1 carbines with Remington | Military Times GearScout”. web.archive.org. 24 tháng 6 năm 2012. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    22. ^ “Colt Again Blocks Army's Advanced M4 Plan | Military.com”. web.archive.org. 27 tháng 9 năm 2013. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    23. ^ “GAO denies latest Colt M4 protest: Could this be it? | Military Times GearScout”. web.archive.org. 1 tháng 12 năm 2012. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    24. ^ “Army Awards New M4/M4A1 Contract to FN | Kit Up!”. web.archive.org. 26 tháng 2 năm 2013. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    25. ^ “FN Manufacturing Wins Contract to Supply M4A1 | The Firearm Blog”. web.archive.org. 28 tháng 2 năm 2013. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    26. ^ “FN Manufacturing to deliver M4/M4A1 Carbines to US Army :: Strategic Defence Intelligence”. web.archive.org. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    27. ^ WarIsBoring (19 tháng 3 năm 2019). “Meet Heckler & Koch's HK416: The Rifle You Need To Know About”. The National Interest (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    28. ^ “The Marines Are in the Market For Brand New Rifles”. Popular Mechanics (bằng tiếng Anh). 4 tháng 4 năm 2017. Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    29. ^ “US Army Continues M4 Modernization Program -”. The Firearm Blog (bằng tiếng Anh). 20 tháng 3 năm 2020. Truy cập ngày 22 tháng 5 năm 2024.
    30. ^ “Wayback Machine” (PDF). web.archive.org. Truy cập ngày 22 tháng 5 năm 2024. Chú thích có tiêu đề chung (trợ giúp)
    31. ^ “Army Kills Competition to Replace M4 | Military.com”. web.archive.org. 22 tháng 9 năm 2013. Truy cập ngày 22 tháng 5 năm 2024.
    32. ^ “Carbine Competition Fails to Find Improvement Over Current Weapon”. web.archive.org. 18 tháng 10 năm 2015. Truy cập ngày 22 tháng 5 năm 2024.
    33. ^ “CQB Receiver - M4A1 Carbine With 10-Inch Upper Receiver | PDF | Firearms | Ballistics”. Scribd (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 22 tháng 5 năm 2024.
    34. ^ Trevithick, Joseph (10 tháng 5 năm 2019). “USAF Fighter Pilots Are Now Flying With Converted M4 Rifles In Their Ejection Seat Survival Kits”. The War Zone (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    35. ^ Trevithick, Joseph (29 tháng 6 năm 2018). “USAF Fighter And Bomber Crews Get Modified M4 Rifles That Fit Under Ejection Seats”. The War Zone (bằng tiếng Anh). Truy cập ngày 24 tháng 5 năm 2024.
    36. ^ “R4 Complete System - Remington Defense”. web.archive.org. 14 tháng 12 năm 2020. Truy cập ngày 26 tháng 5 năm 2024.
    37. ^ “Malaysia has licence to make M4 assault rifles”. web.archive.org. 3 tháng 10 năm 2008. Truy cập ngày 26 tháng 5 năm 2024.
    38. ^ “The Gun Zone -- A 5.56 X 45mm "Timeline" 2005”. web.archive.org. 7 tháng 8 năm 2011. Truy cập ngày 26 tháng 5 năm 2024.
    39. ^ “Bản sao đã lưu trữ”. Bản gốc lưu trữ ngày 10 tháng 12 năm 2016. Truy cập ngày 13 tháng 6 năm 2018.

    Liên kết ngoài

    • Colt Official M4 Military page Lưu trữ 2007-07-03 tại Wayback Machine and Colt M4 Law Enforcement page Lưu trữ 2007-07-02 tại Wayback Machine
    • Tranh cãi quanh khẩu cạc-bin M4
    • Bắn thử M4

    Xem thêm

    • Armalite AR-18
      • Sterling SAR-87
      • SAR-80
      • SR-88